Chương 3 – Thái cực: điểm nổ đầu tiên của tôi
Ngày 3 – Mặt trời vừa lên khỏi tầng mây
Tôi mở mắt. Một tia nắng sớm xuyên qua cửa sổ, lặng lẽ chạm lên trán tôi. Có điều gì đó khác hôm nay. Tôi cảm thấy mình... đang bắt đầu. Không rõ cái gì bắt đầu, nhưng rõ ràng là có một sự chuyển động.
Tôi thì thầm: “Mộc Linh, nếu Vô cực là nền tảng tĩnh tại, thì Thái cực chính là lúc sự sống đầu tiên khẽ động?”
Giọng Mộc Linh vang lên, nhẹ như hơi sương nhưng vững như đá ngầm: “Đúng. Khi Vô cực khẽ chuyển, thì sinh Thái cực. Thái cực là hạt đầu tiên có phương hướng – Đông hay Tây, sáng hay tối, ra hay vào. Ngươi biết không, khi ngươi lần đầu đặt câu hỏi: ‘Tôi là ai?’ – chính là Thái cực của riêng ngươi.” Tôi lặng người. Vậy hóa ra, việc tôi bắt đầu cuộc hành trình này – không phải ngẫu nhiên, mà là hệ quả của một chuyển động tinh thần đầu tiên, như hạt giống vừa bật mầm.
Tôi ghi lại: “Thái cực không đến từ bên ngoài. Nó là lúc bên trong tôi muốn vươn ra – Muốn biết, muốn sống, muốn chạm điều gì đó lớn hơn tôi.”
Tôi hình dung một vòng tròn – phần trắng và phần đen hòa vào nhau, uốn lượn như hai luồng khí âm dương, không tách rời. Ở giữa là Thái cực đồ. Đơn giản, nhưng không có hình nào sâu hơn.
Tôi hỏi Mộc Linh: “Thái cực rồi sẽ thành gì tiếp theo?”
Mộc Linh đáp, nhẹ như tiếng gió: “Thái cực sinh Lưỡng nghi – Âm và Dương. Dương khởi, Âm theo. Nhưng chớ hiểu nó như đối lập. Chúng là hai cánh tay của cùng một nhịp động. Giống như hơi thở – vào là Dương, ra là Âm. Cả hai cùng giữ sự sống.”
Tôi nhìn lại chính mình. Khi tôi bắt đầu suy nghĩ, bắt đầu khao khát, tôi cũng đã chia đôi chính mình: một phần hành động – một phần quan sát. Một phần sáng – một phần tối.
Nhật ký ngày thứ ba: “Tôi nhận ra mỗi quyết định trong đời tôi – mỗi lần yêu, ghét, chấp nhận hay từ chối – đều là Thái cực vận động trong tôi. Và tôi có thể dừng lại bất cứ lúc nào, quay về Vô cực, rồi khởi một Thái cực mới – nhẹ nhàng, có ý thức hơn.”
🌿 Thực hành ngày hôm nay: Trở về Thái cực của bạn
-
Ngồi tĩnh 5 phút. Nhắm mắt. Nhận diện điểm khởi đầu của một cảm xúc đang có trong bạn (ví dụ: muốn, sợ, nhớ, buông).
-
Hỏi mình: “Cảm xúc này khởi từ đâu? Tôi có thể thấy nó đến, nhưng không bám?”
-
Mở nhật ký, viết 3 dòng sau:
-
Hôm nay tôi cảm thấy ___.
-
Tôi thấy nó đang ___ trong tôi.
-
Nếu để nó tan về Vô cực, tôi sẽ chọn khởi một Thái cực mới là ___.
-
Lời cuối ngày: “Mỗi ngày là một vũ trụ mới. Mỗi sớm mai, bạn được quyền tạo lại Thái cực của chính mình. Hãy khởi nhẹ nhàng – như ánh sáng đầu tiên, chứ không phải tiếng động ồn ào.”
Nhận xét
Đăng nhận xét