Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

LỘ TRÌNH TRỞ THÀNH TRADER TOÀN DIỆN (TỰ GIAO DỊCH ĐƯỢC)

 🧭 LỘ TRÌNH TRỞ THÀNH TRADER TOÀN DIỆN (TỰ GIAO DỊCH ĐƯỢC) 🌱 Từ người chưa biết gì → Trader có phương pháp – có kỷ luật – có tiến triển 📍 GIAI ĐOẠN 1: THỨC TỈNH – HIỂU THỊ TRƯỜNG      ⏱ Tuần 1      🎯 Mục tiêu: Biết mình đang học gì, tránh ảo tưởng làm giàu nhanh. ✅ Việc cần làm: Forex là gì? Cách thị trường vận hành ra sao? Cách sàn hoạt động, đòn bẩy, phí, spread, margin, lệnh Buy/Sell Nguy cơ thua lỗ – hiểu rõ rủi ro & tâm lý Trader Mở tài khoản, tải phần mềm MT5           🛠️ Công cụ nên dùng : Tài liệu giới thiệu, video minh họa MT5 + tài khoản mô phỏng Nhật ký học tập (ghi lại kiến thức mỗi ngày) 📍 GIAI ĐOẠN 2: NỀN TẢNG KỸ THUẬT – ĐỌC BIỂU ĐỒ CHUẨN ⏱ Tuần 2–3 🎯 Mục tiêu: Hiểu cấu trúc giá – đọc được biểu đồ nến ✅ Học gì? Cách đọc nến Nhật – mô hình nến quan trọng (Pin bar, Engulfing, Doji) Hỗ trợ – kháng cự – vùng giá quan trọng Cấu trúc xu hướng: đỉnh – đáy – chuyển đổi xu hướng Cách...
Các bài đăng gần đây

Chương 36 – Vô Quẻ: Khi không còn hỏi, chỉ còn sống

Chương 36 – Vô Quẻ: Khi không còn hỏi, chỉ còn sống “Khi tâm không còn truy cầu, Dịch không còn là quẻ – mà là đời sống trôi qua đúng nhịp.” — Tâm ngữ của Ẩn sĩ Không Danh 🏔️ Từ rừng ra núi – và không ai dạy nữa Tử Kiển tiễn Linh đến chân một dãy núi sương phủ. Không bảng chỉ dẫn, không tên núi. Ông nói: “Từ đây, em không cần ai nữa. Cũng không ai chỉ em nữa. Người em sắp gặp... không có pháp, không có sách, không có lời.” Linh bước đi. Một mình. Trong sương lạnh. Không định hướng. Không lịch trình. 🧓 Gặp Ẩn sĩ Không Danh Giữa một triền đá, cô gặp một người đàn ông râu bạc, áo vải thô, đang gánh nước lên núi. Không chào hỏi. Không nhìn cô. Cô tiến lại gần: “Ông... có phải là người tu theo Dịch?” Ông không trả lời. Chỉ đặt gánh nước xuống, mời cô uống. Nước lạnh, ngọt. Không gì khác. 🌿 Không lời dạy, chỉ hành động Ba ngày, ông không nói gì. Nhưng mỗi sáng, ông dậy trước bình minh, nhóm bếp, chẻ củi, đun trà, tưới cây. Linh quan sát. Mỗi động tác của ông – như đều xảy ra đúng...

Chương 41 – Truyền Thừa: Đứa trẻ ngồi 7 ngày không nhúc nhích

Chương 41 – Truyền Thừa: Đứa trẻ ngồi 7 ngày không nhúc nhích Không phải ai muốn học cũng là đệ tử. Không phải ai muốn dạy cũng là thầy. Mà thầy – trò gặp nhau Là một quẻ Trời gieo xuống giữa đời. — Trích ghi chú từ bút ký Mộc Linh 🌌 Sáng thứ nhất: Một đứa trẻ không cha mẹ Buổi sáng đầu tiên, Linh thức dậy và thấy có một đứa trẻ tầm 8 tuổi, ngồi trước nhà. Mắt đen sâu. Ánh nhìn không hoảng, không sợ. Ngồi xếp bằng. Tay đặt trên đầu gối. Không nói. Cô hỏi: “Con từ đâu đến?” Nó không trả lời. Chỉ cúi đầu. 🌀 Ngày thứ ba – không ăn, không đi, không nói Dân làng qua lại thấy lạ. Có người thương, đem bánh cho – nó không lấy. Có người dọa – nó không phản ứng. Đến chiều ngày thứ ba, Linh đem ra một bát nước ấm, đặt trước mặt. Nó ngẩng đầu lên nhìn cô. Uống từng ngụm – rồi lại cúi đầu. Linh hỏi: “Sao con ngồi đây?” Lần đầu tiên – nó mở miệng: “Vì… con mơ thấy cô.” 🌿 Linh thở dài Cô ngồi xuống cạnh nó, như đã biết từ trước. "Không phải ai mơ cũng nên đi. Nhưng nếu con đã đến, thì...

Chương 46 – Quẻ Thứ Sáu Mươi Lăm: Dịch Sống Từ Chính Cuộc Đời

Chương 46 – Quẻ Thứ Sáu Mươi Lăm: Dịch Sống Từ Chính Cuộc Đời "Chu Dịch có 64 quẻ. Nhưng Dịch sống thì vô hạn. Quẻ thứ 65… chính là cuộc đời đang được sống bằng tâm minh." — Mộc Linh 🌿 Buổi sáng không cần lời Hôm ấy, Linh không mở lời giảng dạy. Trò nhỏ cũng không hỏi gì. Hai người chỉ đi dạo trong khu vườn, qua từng gốc cây, từng thảm rêu, từng bụi tre gió lay… như đang đọc một bản kinh bằng mắt, bằng hơi thở. “Dịch là gì, nếu không phải là biến?” “Vậy người thật học Dịch… sẽ không chỉ học quẻ, mà sẽ học cách sống trọn từng biến cố.” 🌧 Cơn mưa nhẹ Khi về tới cổng, trời mưa. Không lớn, nhưng đủ làm ướt áo. Trò nhỏ quay sang Linh, bối rối: “Chúng ta về muộn rồi…” Linh cười: “Nếu về đúng giờ thì đâu gặp được cơn mưa này.” “Đây chính là ‘hào động’ hôm nay của con.” “Ghi lại. Ghi rằng hôm nay trời mưa, và ta không chạy trốn nó.” 📓 Quẻ sống – một dòng duy nhất Trò nhỏ bắt đầu ghi nhật ký không phải bằng chữ, mà bằng trải nghiệm. Mỗi hành vi – một quẻ. Ví dụ: Buông bỏ tức ...

Chương 31 – Tòa Gương: Khi Dịch phản chiếu phần người muốn trốn nhất

Chương 31 – Tòa Gương: Khi Dịch phản chiếu phần người muốn trốn nhất “Nếu bạn sợ một quẻ, đừng tránh nó. Hãy để nó soi bạn. Và bạn sẽ biết, bạn đang thực sự sợ điều gì.” — Bút ký Khổng Phu Tử về Thập Dực, chương “Tượng” 🏛️ Tòa Gương – nơi không ai có thể nói dối Rời khỏi mộng cảnh 64 quẻ, Linh theo Tử Kiển đến một nơi gọi là Tòa Gương – kiến trúc tròn, trắng xám, nằm giữa đồng hoang. Bên trong, tường và sàn đều là gương lồi lõm, mỗi mặt gương khắc một qủe. Giữa sảnh, một cái bệ quẻ đặt ba đồng xu cổ: “Ngươi không thể bước tiếp nếu chưa gieo Dịch của chính mình.” 🪙 Linh gieo quẻ – hiện ra Quẻ 29: Khảm Vi Thủy (nước lồng nước) Tử Kiển nhíu mày. “Đây là quẻ khó. Khảm là hiểm, và ngươi lại gặp nó... trong chính bản thân ngươi. Tòa Gương sẽ không soi bề ngoài — mà soi tầng sâu nhất.” Cánh cửa gương bật mở. Linh bước vào. Gió lạnh. Rồi… một người bước ra từ gương đối diện. 👤 Linh – bản thể phản chiếu Đó là cô. Nhưng đôi mắt tối hơn. Gương mặt cứng lạnh. Miệng nói: “Ta là ngươi khi n...

Chương 26 – Đêm Đàm Âm Dương: Gặp Người Viết Quẻ Bằng Sao Trời

Chương 26 – Đêm Đàm Âm Dương: Gặp Người Viết Quẻ Bằng Sao Trời “Văn không chỉ ghi trên giấy, Dịch không chỉ vạch trên đất, Có người... ghi quẻ vào bầu trời.” — Lưu truyền từ ẩn tộc Kỳ Môn ✨ Lời gọi từ Thiên Tượng Sau hội Long Môn, Linh như một làn khói mỏng – nhẹ đi, nhưng mắt lại nặng. Mỗi đêm, cô đều thấy cùng một giấc mơ: Trên bầu trời đêm, một chòm sao dịch chuyển trái quy luật, tạo thành hình xoắn ốc. Giữa xoắn ốc, một người đang vẽ quẻ không bằng tay, mà bằng... mắt. Ánh mắt người đó chạm đến đâu, sao đổi đến đó. Tử Kiển nghe xong chỉ nói: “Nếu sao đổi hướng, thì đây là... Thiên Dịch. Muốn hiểu, phải đến Huyền Tinh Sa Mạc.“ 🌌 Huyền Tinh Sa Mạc – nơi Dịch viết bằng tinh tú Đêm rằm, Linh một mình đi vào sa mạc. Không nước, không gió – chỉ có cát đen và trời lặng. Nửa đêm, bầu trời như mở ra: Sao không còn tuân theo Bắc Đẩu hay Ngưu Lang – Chức Nữ, mà dịch chuyển theo ý thức của một người... đang quan sát Linh. 🌠 Gặp “Người Gieo Sao” Từ trên cồn cát, một giọng vang lên ...

Chương 21 – Không Quẻ, Vô Tâm, Vô Cấu

Chương 21 – Không Quẻ, Vô Tâm, Vô Cấu “Người học Dịch thường muốn biết trước. Nhưng người thấu Dịch thì không cần biết gì cả.” — Trích từ Huyền Cảm Ký Lục của Dịch Ẩn Nhân Sau trận Đấu Quẻ, Phong Quang Đài vắng lặng lạ thường. Tử Kiển, Nguyệt Yên và bé Linh ngồi cạnh nhau — phía sau là những trưởng lão đang tháo phù hiệu rời chức. Một kỷ nguyên vừa khép lại. Một lối học mới sắp bắt đầu. Bé Linh nhìn lên trời, hỏi: “Tại sao mọi người phải học theo thứ đã được định trước? Có quẻ nào… không cần đoán?” Tử Kiển bật cười: “Có. Gọi là quẻ Vô Tự. Nó không có văn tự, không có hào, không có lời. Nhưng lại xuất hiện mỗi khi ta sống đúng.” Tối hôm đó, họ cắm trại dưới chân núi. Nguyệt Yên bày trận: Thái Cực Đồ trên mặt đất, dùng đá trắng – đen. Cô hỏi Linh: “Em nhìn thấy gì?” Linh lặng yên. Không nói đúng – không nói sai. Cô bé chỉ lấy tay xoá vòng tròn ấy, rồi vẽ lại bằng một đường xoắn ốc. “Cái này giống tim em hơn. Nó cứ xoay, mà không chia gì ra cả.” Tử Kiển ngẩn người. Một vòng xoắ...