Chương 36 – Vô Quẻ: Khi không còn hỏi, chỉ còn sống “Khi tâm không còn truy cầu, Dịch không còn là quẻ – mà là đời sống trôi qua đúng nhịp.” — Tâm ngữ của Ẩn sĩ Không Danh 🏔️ Từ rừng ra núi – và không ai dạy nữa Tử Kiển tiễn Linh đến chân một dãy núi sương phủ. Không bảng chỉ dẫn, không tên núi. Ông nói: “Từ đây, em không cần ai nữa. Cũng không ai chỉ em nữa. Người em sắp gặp... không có pháp, không có sách, không có lời.” Linh bước đi. Một mình. Trong sương lạnh. Không định hướng. Không lịch trình. 🧓 Gặp Ẩn sĩ Không Danh Giữa một triền đá, cô gặp một người đàn ông râu bạc, áo vải thô, đang gánh nước lên núi. Không chào hỏi. Không nhìn cô. Cô tiến lại gần: “Ông... có phải là người tu theo Dịch?” Ông không trả lời. Chỉ đặt gánh nước xuống, mời cô uống. Nước lạnh, ngọt. Không gì khác. 🌿 Không lời dạy, chỉ hành động Ba ngày, ông không nói gì. Nhưng mỗi sáng, ông dậy trước bình minh, nhóm bếp, chẻ củi, đun trà, tưới cây. Linh quan sát. Mỗi động tác của ông – như đều xảy ra đúng...
"Ta sống không chỉ để mạnh mẽ bước tiếp, mà còn để khi ngoảnh lại, trái tim vẫn nhẹ nhàng như chưa từng mang vết xước." Đặt lịch gỡ rối Forex - liên hệ Zalo : 0962.98.3139